Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2010

Autumn in my heart - Trái tim mùa thu






Lâu rồi không viết blog nên bây giờ sẽ chống mốc bằng một bài cảm nhận film. Trái tim mùa thu là một drama kinh điển của nền điện ảnh Hàn Quốc. Bộ film nằm trong series film Tình yêu bốn mùa của đài KBS. Film đã mở đầu cho làn sóng Hallyu. Đưa những tên tuổi như Song Seung Hun, Won Bin, Song Hye Kyo lên tầm Top Star, được khán giả toàn châu Á mến mộ. Bây giờ là chút cảm nhận về film này.


Mùa thu mùa của những chiếc lá vàng rơi, mùa của gió. Tất cả của mùa thu đều hài hòa. Nắng nhạt không quá nóng như mùa hè, không quá lạnh như mùa đông, không mưa nhiều như mùa xuân, Nó mang đủ hương vị của bốn mùa. Có phải vì vậy mà mùa thu thường được gắn với những chuyện tình đẹp nhưng buồn. Trái tim mùa thu cũng là 1câu chuyện tình lãng mạn được vẽ nên bởi những thước phim vàng rực, heo hắt của mùa thu.

Đối với mình tất cả các thước film, các cuộc đối thoại, những hành động cử chỉ dù là nhỏ nhất đều in sâu vào tâm trí và cũng khiến mình suy nghĩ thật nhiều. Yêu lắm từng giây, từng phút, của trái tim mùa thu. Như iu nàng dzậy. Iu lắm í:x

Bộ phim nói về mùa thu nhưng lại mở đầu bằng 1 nền trời xanh ngắt của mùa xuân- mùa của cây lá bắt đầu đâm chồi nảy lộc, mùa của sự bắt đầu. Tuổi thơ Joon Suh, Eun Suh diễn ra êm ả, không bao giờ thiếu tiếng cười và ngập tràn hạnh phúc. Hình ảnh hai đứa trẻ một trai một gái đạp xe song hành trên nền trời xanh ngắt của mùa xuân. Mình yêu hình ảnh này lắm í. Yêu cách đạp xe chưa vững của Eun Suh. Đường bánh xe của Eun Suh vẽ nên những đường ngoằn ngèo trên đất. Hình ảnh một cô bé ngây thơ- thật đáng iu. Một cơn mưa rào cuối xuân đầu hạ, chợt đến chợt đi, một khoảnh khắc ngắn, nhưng đủ để người anh nhận ra em mình đã lớn. Tuổi thơ của 2 anh em diễn ra êm ả không có gì xáo động. Phải chăng đó như dự cảm một tương lai không mấy yên ả của 2 người, báo trước cho người xem những thước film buồn đến thắt lòng.



Chỉ vì 1 bất cẩn nhỏ của ông bố, dẫn đến bất cẩn của đứa bé rồi bất cẩn của cô y tá. Joon Suh afh! Định mệnh thật nghiệt ngã! Chỉ trong phút chốc ngắn ngủi như thế mà đã thay đổi định mệnh của 2 người.

Nhân vật Eun Suh đã vỡ òa khi sự thật được bệnh viện làm sáng tỏ sau một vụ tai nạn người mẹ cần phải truyền máu.
Khi đã biết thân phận của mình là con của người bán cơm, dù rất đau buồn nhưng vì tính tình tốt bụng bản tính hiền lành nên Eun Suh đã chuyển về ở với cùng người mẹ thật sự của mình. Từ 1 người con sống ở 1 gia đình sung sướng, hạnh phúc phải chuyển sang một cuộc sống vất vả ở một gia đình nghèo khổ người mẹ phải bươn chải, anh trai thì suốt ngày lấy tiền rồi bỏ trốn, không được học hành tử tế nhưng Eun Suh vẫn luôn hài lòng với những gì mình có. Cuộc đời có vẻ bất công với Eun Suh nhưng Eun Suh lại đối diện với nó với 1 tâm hồn nhiệt tình, trong sáng của 1 cô gái. Cô không bao giờ óan trách cuộc đời tại sao lại bắt mình trở về người mẹ ruột nghèo nàn. Bằng chứng là cô đã sống rất hiếu thảo với người mẹ ruột. giống như cô đã từng đối xử với người mẹ của mình trước đây. Ko oán trách người anh xấu xa của mình, cô chỉ khóc chạy trốn, tìm đến người anh trai cũ của mình Joon Suh. Cô vẫn hài lòng dù mình không được học hành đầy đủ, dù chỉ làm 1 người quét dọn trong khách sạn. Cô vẫn làm rất tốt công việc cùa mình. Trong Trái tim mùa thu sis Song Hye Kyo đã diễn 1 khuôn mặt lạnh bởi lẽ trải qua bao thăng trầm của cuộc sống như vậy, phải trưởng thành phải bươn chải với đời như vậy cô mới có thể chịu đựng được một cuộc sống không bình yên cả về tinh thần lẫn vật chất như vậy dc. Hai anh em không còn như ngày xưa nữa- không như thưở hai người còn là anh em ruột nữa hai người đã lớn vì vậy nếu muốn níu kéo thì tình cảm cũng không thể như ngày xưa được.

Số phận đã tạo ra những hoàn cảnh, những nhầm lẫn trớ trêu, và cũng dẫn đến sự chia xa. Mình vẫn không hiểu nổi nổi tại sao bố mẹ lại bỏ cô đi Mỹ, nếu như mục đích trước đây là trốn tránh hiện thực, là để ko ai phát hiện ra sự thực kinh khủng này, và ko có thêm ai bị tổn thương nữa, vậy thì bây giờ khi 2 con gái đã ổn định về đúng vị trí của mình thì đi Mỹ làm gì nữa, ở lại và giúp đỡ Eun Suh tiếp tục ăn học như 1 người bà con họ hàng có phải tốt hơn ko, ko lẽ mẹ ruột Eun Suh lại từ chối tấm chân tình đó. Nếu như thế thì cô đã có thể được học hành tử tế. Cuộc sống sau này có lẽ cũng không vất vả.



Số phận đã chia xa Joon Suh và Eun Suh, nhưng phải chăng cũng chính số phận đã để họ gặp lại nhau. Gặp lại, và yêu nhau. Mà không hẳn như vậy, gặp lại và tình yêu được đánh thức. Thường thì nỗi nhớ là dấu hiệu rõ ràng nhất của tình yêu. Và chắc chắn bao năm qua, dù xa cách nghìn trùng, Joon Suh và Eun Suh luôn nhớ đến nhau từng giây từng phút. Cô bé Eun Suh ngày nào đã khắc tên mối tình đầu của mình trên một gốc cây, và hẳn người xem vẫn còn nhớ tên của chàng trai đó chứ?! (copy nha mình chả viết đc hay như thế đâu)

Thời gian trôi, mọi thứ đều thay đổi, Joon Suh và Eun Suh cũng đã lớn. Nhưng dù có thay đổi đến thế nào đi chăng nữa. Eun Suh vẫn nhận ra Joon Suh dù chỉ thoáng nhìn thấy Joon Suh từ xa. khi thấy Joon Suh vẽ trên bãi biển. Giống như người anh thuở nào Eun Suh đã chạy lại ôm Joon Suh. Đây là giây phút của sự trùng phùng, của hạnh phúc. Xem đoạn này mà mình thấy "dưng dưng"

Một chút cảm nhận về nhân vật Yummy & Yummy - Yoon Suh Love. Yummy là một cô gái hiền lành có phần ích kỷ. Cô làm mọi cách để có đc tình yêu về mình. Cố níu kéo 1 tình yêu không thuộc về mình. Nhưng vì khi yêu người ta thường mù quáng nên vẫn có thể thông cảm được cho Yummy. Theo mình nghĩ lúc đầu Joon Suh chưa từng yêu Yummy mà chỉ yêu hình bóng của Eun Suh trong người Yummy thui. yoon Suh đã từng hứa với người em rằng sẽ không bao giờ quên câu nói:"Nếu được sinh ra một lần nữa, em sẽ là cây. Vì khi cây đã cắm sâu xuống lòng đất thì sẽ không phải di chuyển nữa..." và khi gặp Yummy và nghe Yummy nói y chang như vậy thì trong lòng Yoon Suh đã có chút rung động. Và Yummy cũng hiền lành nên anh đã bị cô í thu hút. Và anh đã hiểu nhầm tình cảm anh dành cho Yummy đó là tình yêu nhưng thực chất đó chỉ là tình cảm dành cho người em gái của người anh ở nơi phương xa. Chính Yoon Suh cũng không biết điều này cho đến một ngày anh gặp lại Eun Suh.
Và bây giờ là Han Tae Suk nhân vật này cũng khá là thú vị. Tae Sook là first love của Yummy. Nhưng nhìn kiểu Tae Suk đối xử với Yummy thì mình đã biết ngay Tae Sook từ chối Yummy rùi. trước đây Tae Sook cặp với ai đều là không nghiêm túc cả. Chỉ đến khi gặp Eun Suh - người lần đầu tiên có thể khiến trái tim cậu công tử ngỗ nghịch Tae Sook. Tae Sook lần đầu biết yêu, yêu hết mình. Tuy có thể chưa sâu đậm nhưng mình đã có thể cảm nhận được như vậy. Khi Tae Suk buồn vì bố mẹ anh đã "mi" Eun Suh, khi TS nắm tay ES chạy thoát khỏi ông anh và ông già mà cô suýt phải cưới, cậu đã hỏi ES phải đưa bao nhiêu để cưới cô, khi TS cười tươi rói bảo JS nói tốt với ES về mình............

bây giờ là cảm nhận cí đoạn kết. Không cảm nhận đoạn giữa nha. Chỉ sơ qua 1 chút xíu thôi. Những đoạn ở ep 13, 14 film đã tơi đỉnh điểm với căn bệnh máu trắng của Eun-suh. Tại sao cuộc đời lại không công bằng thế nhỉ? Một cô gái xinh xắn lúc nào cũng tươi vui như mặt trời lại phải chịu chia cắt từ nhỏ, và rồi đến lúc có được tình yêu chưa được bao lâu lại phải chống chọi với căn bệnh ung thư. Đau đớn, và Eun-suh đã tự hỏi ông trời sao bất công với mình đến như vậy.

Hôm nay Eun Suh đã đi rùi. Cô đã tan vào những kỉ niệm của biển cùng những kỉ niệm của mùa thu. Yoon Suh hôm qua đã đến vơi cô nhẹ nhàng như 1 chiếc lá khẽ lìa cành(mùa thu đây). Với 1 số người thì đây có thể là 1 cái kết khó chấp nhận. Nhưng đối với mình đây lại là hoàn toàn hợp lý. Trong giây phút thất thần anh bị xe đụng trong trạng thái tinh thần nửa mơ nửa tỉnh như thế anh ko tránh được mà thôi... anh đã xa ES chừng ấy năm...mới đoàn tụ được vài tháng mà lại mất ES nữa, sao mà chịu nổi...Thà anh chết còn đỡ hơn để anh tiếp tục sống mà ko có ES....chắc chắn là JS ko thể iu ai sau này nữa...vậy thì chết theo ES là cái kết tuy buồn nhưng trọn vẹn cho cả 2..

Âm nhạc dẫn lối con người và OST dẫn dắt người xem. Nhạc phim vang lên thật hợp lý. Bản Romance buồn man mác đc độc tấu bằng piano dễ đi vào lòng người.





P/S:
1. Bi h đã khuya rồi nên không up dc hình ảnh minh họa. hứa hẹn vào hôm sau.
2. 1 tuần nữa sẽ là 1 bài cảm nhận về tiểu thuyết Love Story của Erich Segal. 1 chuyện tình buồn giữa
Oliver Barrett IV Jennifer Cavelleri với câu nói nổi tiếng được nhắc tới 2 lần trong truyện:"Love means never having to say you're sorry - Yêu có nghĩa không bao giờ phải nói câu ân hận" Không hiểu sao bi h mình lại thích những truyện, phim lãng mạn sướt mướt như vậy nữa.
3. Khổ thân các bạn nữ xem phim này mình là con trai mà khi xem cũng "dưng dưng" huống chi là các bạn nữ. Vì vậy mình khuyên các bạn nên dùng cả khăn tắm để lau nước mắt chứ đừng dùng khăn giấy tốn lắm! Nhất là khi xem ep 3 - đùa tý cho vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét